Lời xin lỗi không dễ nói

trai nhỏ yêu quý của mẹ,

Mẹ mong các chàng trai của mẹ sẽ chẳng bao giờ ngại nói lời xin lỗi khi cần thiết, đúng lúc và kịp thời.

Con trai nhỏ yêu quý của mẹ,

Nếu như con hỏi điều gì hay lời nào khó nói nhất, mẹ sẽ chẳng ngần ngại nói với con rằng đó là lời xin lỗi. Lời nào khi nói ra được giúp con cảm thấy nhẹ nhàng, thanh thản hơn, thì con ơi, đó cũng là lời xin lỗi.

Lời nào như một liều thuốc xoa dịu được nỗi đau, sự tổn thương, giúp giải quyết mọi xung đột, bất đồng, cũng chính là lời xin lỗi. Lời nào giúp con đến gần với mọi người hơn, được yêu thương hơn cũng như được kính trọng hơn, đó cũng là lời xin lỗi.

Lời xin lỗi chứa đựng trong nó bao nhiêu kỳ diệu như thế và cũng có những lời xin lỗi thật dễ dàng thốt ra ví dụ như con từng nghe và cũng từng nói những câu như thế này: Xin lỗi anh, chị cho em hỏi thăm đường này có phải đi đến trường X, trường Y? Xin lỗi bạn, cho mình hỏi thăm mấy giờ rồi ạ? Xin lỗi cô, chú, cháu có thể ngồi ghế này được không ạ?

Lời xin lỗi đó không có hàm ý người nói gây ra điều gì lầm lỗi mà là phép lịch sự khi giao tiếp. Vì ít nhất là con đã làm phiền đến người khác, đã cần đến sự hướng dẫn, giúp đỡ của người khác.

Chẳng ai nỡ từ chối giúp đỡ với lời xin lỗi như thế và cũng thật dễ dàng để nói những lời như thế phải không con? Thế thì đừng tiếc, đừng ngại ngần khi nói những xin lỗi như thế con nhé.

Những buổi trưa nắng nóng, những buổi chiều mẹ về sau giờ làm việc, hay lúc con đi học về vừa đói, vừa mệt, vừa bực mình vì kẹt xe khi đi ngang qua các lô cốt hay vòng qua các rào chắn khi công trình đang thi công trên đường, tấm bảng to in đậm dòng chữ: CHÚNG TÔI XIN LỖI VÌ SỰ BẤT TIỆN NÀY luôn làm cho mẹ con mình cảm giác dễ chịu hơn phải không?

Thế mà phải rất lâu sau các cô chú làm đường mới dựng lên tấm bảng ấy, nhưng dù muộn vẫn tốt hơn là không có con à. Chính tấm bảng ấy xoa dịu biết bao cảm xúc khó chịu, bực mình như mẹ con mình đã từng có. Nên bất cứ khi nào con làm điều gì có thể ảnh hưởng đến người khác, dù ít hay nhiều, hãy bắt đầu bằng lời xin lỗi, con nhé.

Vậy nên khi lỡ ngủ dậy muộn đi học trễ, ngoài xin lỗi cô giáo, con nên xin lỗi các bạn trước khi vào lớp nữa. Lỡ trêu đùa làm các bạn giận thì đừng xem đó là chuyện bình thường mà hãy xin lỗi. Có như thế các bạn sẽ không giận mình lâu, không nghỉ chơi với mình.

[…]

Viết đến đây, mẹ nhớ đến câu chuyện của mẹ con mình năm ngoái. Con về nhà, mặt mày tiu nghỉu, buồn so và báo với mẹ rằng hôm nay con bị ghi sổ đầu bài. Con đã vô lễ với cô giáo khiến cô rất tức giận. Cô bảo con phải viết kiểm điểm.

Con kể rằng khi cô giáo phát bài kiểm tra Toán 1 tiết, khi nhìn thấy điểm kém, con đã vò nát bài kiểm tra trước mặt cô với vẻ mặt khó chịu. Cô giáo đã nổi giận trước hành động đó của con và mẹ cũng thật ngạc nhiên vì sao con lại làm thế. Con vừa khóc vừa kể không cố ý vô lễ với cô. Con chỉ giận mình và không chấp nhận điểm số đó.

Mẹ hiểu cảm giác của con khi đó vì trước khi kiểm tra hai mẹ con mình đã dành cả buổi để ôn tập và con kỳ vọng điểm số kỳ này sẽ cao. Nhưng dù thế nào, con cũng không được phép hành động như thế. Thay vì xem mình sai chỗ nào, mắc lỗi gì để sửa, con lại tỏ thái độ bực tức trước cô giáo. Không một giáo viên nào chấp nhận thái độ và hành động đó của con.

Nếu mẹ là cô giáo, mẹ sẽ buồn biết mấy. Khi phát bài kiểm tra học sinh bị điểm kém, cô đã buồn rồi. Trước thái độ của con, nỗi buồn ấy tăng lên biết bao lần.

Cuối cùng, con cũng chấp nhận mình đã sai và hứa sẽ xin lỗi cô giáo vào tiết học sau. Mẹ nhớ mãi buổi tối hôm đó khi mẹ vào vai cô giáo và bao nhiêu tình huống con đưa ra để có thể xin lỗi cô.

Mẹ ơi con mắc cỡ và xấu hổ lắm nên con sẽ đón cô ở sân trường rồi đến xin lỗi. Cô giáo - là mẹ khi ấy đi đi lại lại như thể sắp sửa vào lớp hay đang ở sân trường. Con đứng ấp a ấp úng xin lỗi, phải tập dượt mấy lần con mới tự tin có thể xin lỗi cô được.

Con thấy không, rất khó khăn để nói ra lời xin lỗi. Vì vậy, con hãy nói ra bằng sự chân thành hết mức có thể, xuất phát từ tận đáy lòng rằng con đã thực sự biết và hối lỗi, rằng con sẽ sửa chữa lỗi lầm ấy bằng cách nào đó, rằng con sẽ không phạm vào lỗi lầm ấy thêm nữa.

Lời xin lỗi chân thành luôn làm người ta cảm giác dễ chịu, cảm nhận được sự chân thành hối lỗi của con nên dễ dàng tha thứ. Mục đích cuối cùng của việc xin lỗi là nhận được sự tha thứ, vậy là con đã làm được điều mình mong muốn rồi đó.

Cuối cùng, con trai mẹ cũng đã dũng cảm đứng trước cô giáo và nói lời xin lỗi. Mẹ tin không một thầy cô giáo nào có thể không mềm lòng trước cậu học sinh cung kính đứng cúi đầu xin lỗi mong cô tha thứ.

Nhưng cũng đừng bao giờ nghĩ rằng cứ phạm lỗi rồi xin lỗi là mọi việc sẽ ổn thỏa. Có những lỗi lầm không thể tha thứ được, dù con có hối lỗi, xin lỗi thế nào đi nữa! Có những lời xin lỗi cứ lặp đi lặp lại làm mất lòng tin của người khác, nếu thế là con đã tự hạ thấp mình, làm mất đi lòng tự trọng của chính mình.

Mẹ mong các chàng trai của mẹ sẽ chẳng bao giờ ngại nói lời xin lỗi khi cần thiết, đúng lúc và kịp thời các con nhé, hãy xem lời xin lỗi như một liều thuốc quý, thế nhưng đừng bao giờ lạm dụng nhe con.

Yêu con nhiều,

[ Mẹ của con ]

 

Nguồn: zingnews.vn

Sưu tầm: Cao Thi – P. HCNS

zalo

Đặt hàng online

zalo