Tết là để về nhà
Nếu gặp người xa xứ, cho tôi nhắn gửi “Về thôi, Tết đến rồi!”
Nếu gặp người xa xứ, hãy nhắn giùm con đường ngày đưa tiễn, lá rơi đầy líu ríu chân em đi bây giờ rơi đầy lá thao thức đợi bước chân em trở lại. Trong vườn chim chóc đã biếng hoan ca, dường như tất cả đều nín thở ngóng trông tiếng mùa xuân gõ cửa, tiếng dạ thưa “con đã về”.
Trước ngõ nhà em, quán café cóc vẫn âm thầm ngày ba buổi níu chân những khách quen và lạ. Chỉ là gã khách vô duyên em từng tránh mặt giờ không còn đến ngồi thơ thẩn, dăm thì mười họa mới thấy dẫn con gái theo rồi luyên thuyên kể “ngày xưa bố ngồi đây đợi mãi một người”. Chỉ là hội bạn nối khố của em giờ ly tán, Tết mới kéo nhau về uống vội cốc café năm ngàn U pha và tinh tướng đòi nhổ tóc bạc cho U mà bị mắng “Tổ sư chúng mày, nhổ hết tóc bạc thế U trọc à?”.
Quê hương mùa này chẳng có gì ngoài thứ lạnh đặc sản. Em ở xứ người, quen mùa tuyết trắng có còn nhớ mùa căm căm rét mướt, trời lúc hanh khô, lúc lâm thâm mưa đổ, lúc long lanh nắng lên sưởi ấm hàng cây xanh xao già trăm tuổi, và tay em xanh xao gầy.
Ở nhà đã treo tờ lịch mới tươi vui đỏ đắn, không biết ngày tháng cũ có loay hoay buồn tủi. Đứa em đã đi ra đi vào bóc lịch và đếm ngược ngày được nghỉ Tết, lòng không dưng nhớ từng có những giao thừa mấy chị em giành giật nhau que pháo bông. Bố đã tỉa hết lá cây lộc vừng để xuân về nó sẽ xòe những chồi non mới. Mẹ đã rục rịch nhắn người quen mua hộ mấy củ hoa thủy tiên về gọt tỉa chơi xuân, đã rục rịch bày mấy thứ củ quả ra làm mứt Tết.
Những ngày này, nếu ở nhà chắc em sẽ inh ỏi than vãn hàng xóm sao cứ mở đi mở lại “Mùa xuân mùa xuân một mùa xuân nho nhỏ”, sẽ lang thang ngoài phố với đứa bạn thân như những người điên, như thời còn trẻ dại.Tối em ngủ thiếp đi trong tiếng radio rè rè phát ra từ phòng bà nội. Sáng em biếng lười cuộn chăn ngủ nướng và bị đánh thức bởi mùi phở thơm phức của mẹ. Em sẽ nũng nịu đòi bà đan cho chiếc khăn len mới và rủ rê bố về làng hoa thăm ông chú già đang tỉ mẩn tưới cây, vun gốc, nín thở đợi ngày đào chúm chím khoe cánh hồng phai.
Những ngày này, ở nhà bỗng da diết mùi hương gì như là nôn nao đợi Tết, như là nhung nhớ đứa con xa. Những ngày này, em có thấy lòng mình đã bâng khuâng nhắc nhở “Tết là để về nhà”?
Nguồn: dantri.com.vn
Sưu tầm: Hồng Nhạn - P. DVKH
Bài viết liên quan
- Nóng: Từ hôm nay, gần 1,4 triệu ô tô được tự động gia hạn đăng kiểm
- Uốn lưỡi bảy lần trước khi... phát ngôn!
- Uốn Lưỡi 7 Lần Trước Khi Nói
- Cổ nhân dạy con: Cẩn trọng lời nói
- Tu thân bắt đầu từ cái miệng Người khôn ngoan luôn tích khẩu đức chừa lại đường lùi cho người giữ sự khoan dung cho mình.
- 4 kiểu người rất dễ cái miệng hại cái thân nếu không thay đổi sẽ rước phải tai ương lên mình.
- Vì sao cổ nhân nói Miệng của người mẹ quyết định vận mệnh đời con
- Cái chết của con bò và bài học về sự cẩn trọng trong lời nói hằng ngày
- Uốn lưỡi bảy lần trước khi nói
- Làm sao tập suy nghĩ trước khi nói, trước khi làm
- Hãy suy nghĩ trước khi nói, đọc để làm phong phú những gì bạn nghĩ
- Có cần xây dựng văn hoá buôn chuyện nơi công sở