Thừa nhận điểm yếu của bản thân tốt hơn nhiều so với việc luôn tỏ ra kiên cường

 

Với nhiều người thành công được định nghĩa bằng việc kiếm nhiều tiền, đi vòng quanh thế giới, làm việc ở các tập đoàn lớn nhưng cũng có nhiều người, thành công đối với họ chỉ đơn giản là thừa nhận các điểm yếu của bản thân.

Bạn có ngoại hình hơi mập mạp nên bạn chọn cách không chơi với những người ốm hơn, những chủ đề hơi tế nhị như tăng cân, ăn uống bạn cũng né tránh luôn. Bạn sợ đám đông nên chỉ ngày ngày ru rú ở trong nhà, không tiếp xúc với bất kì ai và cũng không muốn làm điều đó. Bạn không giỏi ngoại ngữ nên việc nói chuyện với người nước ngoài khiến bạn sợ hãi, mọi cơ hội việc làm với mức lương mơ ước cũng được bạn từ chối khéo chỉ vì có tiếp xúc với người ngoại quốc.

Có phải bạn cũng đang là một trong số những người “trốn chạy” thực tại và điểm yếu của của bản thân mình như thế. Có thể trong thời gian qua bạn vẫn làm vậy nhưng chẳng nhận ra, chỉ đến khi đọc được những dòng trên thì mới chợt giật mình bừng tỉnh. Đừng tiếp tục như vậy nữa, đã đến lúc bạn cần “phá kén” để thấy được những điều tốt đẹp khác rồi.

Chấp nhận dáng vẻ vốn có của bản thân là một việc nên làm. Điểm yếu không đáng xấu hổ, người cảm thấy như vậy mới là đáng xấu hổ. Bạn biết đấy, ai cũng có những điểm mà ta gọi là chưa tốt, chúng là một phần cuộc sống của bạn. Dù có né tránh hay cố gắng phủ nhận như nào cũng chỉ là ngụy biện và trốn tránh thực tại mà thôi. 

Chỉ khi chấp nhận những điểm chưa hoàn hảo ấy, bạn mới dần dần tìm ra cách khắc phục. Ý thức được những điều mình làm chưa tốt mới có thể nhận thức đúng đắn về bản thân, từ đó mới biết rốt cuộc mình là ai. Đừng đặt chính mình vào sai vị trí vì điều đó thực sự rất nguy hiểm. 

Xung quanh chúng ta có rất nhiều người không thể chấp nhận thất bại, không dám thừa nhận chính mình. Vậy nên trước mặt người khác họ lúc nào cũng dùng đủ mọi vật chất và lời nói dối để che dấu con người thật, tưởng rằng làm như vậy có thể biến hình trở thành người hoàn hảo không tì vết. 

Tiếp xúc lâu bạn sẽ nhận ra rằng những người như vậy có gì đó không chân thực, giống như chỉ là đang tiếp xúc với thứ gì đó vô cùng hư ảo. Những gì bạn cảm thấy, những gì được phản chiếu lại đều chỉ là vỏ bọc hào nhoáng nhưng không chân thực cho người đó tạo ra. 

Đến khi không còn có ai bên cạnh, họ bắt đầu cảm thấy trống rỗng, cô đơn, buồn bã hơn bất kỳ ai. Tất cả chỉ bởi họ mãi mãi không thể tìm được bản thân mình cho nên luôn cảm thấy cô đơn, mông lung, cho dù có giả vờ bận rộn đến đâu cũng không thể lấp đầy khoảng trống trong lòng.
 Quá trình trưởng thành của mỗi người đều cơ bản là hồi nhỏ cảm thấy bản thân thật đặc biệt đến khi trưởng thành và bắt đầu phủ nhận con người trước kia của mình. Đời người giống như quá trình không ngừng nghiêng ngả qua lại giữa sự tự tin và sự tự ti khó hiểu cho đến khi tìm được điểm cân bằng. Để rồi cuối cùng, chúng ta nhận ra trạng thái tốt nhất là duy trì sự khiêm tốn trước mọi chuyện để dần dần nhận thức được hoàn toàn con người thật của chính mình.

Không có thân hình đẹp, không giỏi ăn nói đều là một phần của bạn và bạn bình thản chấp nhận điều đó. Bạn có thể không có nhiều tài năng thiên phú, đây cũng là một phần của bạn và bạn bình tĩnh chấp nhận. Bởi chỉ khi chấp nhận những điều này, bạn mới có thể duy trì nhịp sống bình thường, sau đó từ từ thay đổi mọi thứ.

Nếu bạn vốn là một người vụng về, làm việc gì cũng chậm hơn người khác. Nhiều khi chẳng có tài cán gì nhưng lại thích so đo với chính mình. Chưa vừa ý thì dù người khác chỉ không ra điểm chưa tốt vẫn sẽ làm lại từ đầu thì ở một góc độ nào đó, đây cũng chính là điểm mạnh của bạn, nhờ đó bạn có thể tiến xa hơn người khác.

Những người trốn tránh chính bản thân mình cuối cùng cũng sẽ khiến thế giới của họ sụp đổ, vì thế mà càng thiếu đi cảm giác an toàn. Sự thỏa mãn phải đến từ nội tâm, chỉ có chính mình mới lại cảm giác an toàn cho mình. Những người chưa dám thừa nhận điểm yếu của mình thì không có tư cách nói mình mạnh mẽ.

Con người có thể thoải mái nổi loạn trước mặt người khác nhưng lại không vượt qua được chính mình thì chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Trốn được lúc này nhưng không thể trốn được cả đời. Trưởng thành chính là dần chấp nhận dáng vẻ vốn có của bản thân. Không ai tránh được những lúc yếu đuối nhưng đừng để điều đó cản trở bạn tiến về phía trước. 

Dáng vẻ đẹp nhất của mỗi người chính là khi bình tĩnh, tiếp nhận mọi khuyết điểm của bản thân, không còn vì người khác sống tốt hơn mà lo lắng, ngay cả khi không ai nhìn vẫn có thể duy trì cuộc sống riêng. Những người như vậy có thể sẽ đi rất chậm nhưng lại vững chắc hơn bất cứ ai.

Đừng ngại thừa nhận điểm yếu vì sẽ có một ngày khi đã trưởng thành rồi, bạn sẽ ngoảnh đầu lại và gửi lời cảm ơn đến quá khứ vì đã từng dũng cảm thay đổi bản thân.

 

Nguồn: dulichvietnam.com.vn

Sưu tầm: Đức Toàn - P. DVKH

zalo

Đặt hàng online

zalo