Tư Duy Tích Cực Và Câu Chuyện 52 Chiếc Lá Diệu Kỳ...

 

Tư duy tích cực là một chủ đề đã cũ, nhưng luôn có sức mạnh tạo ra kết quả mới cho cuộc đời bạn. Blog này không chỉ bật mí một kỹ thuật đơn giản giúp mỗi ngày của bạn đều trở nên thú vị, mà còn là cơ hội sở hữu một quà độc đáo từ FuSuSu. Yên tâm, không phải là một thùng lá Susu đâu nhé!

Câu chuyện 52 chiếc lá tư duy tích cực diệu kỳ

Ở thành phố nọ, có một triệu phú kếch sù. Ông ta mới mất, nên câu chuyện thực ra là về hai người con. Trong tang lễ của ông, tất cả con cháu đều tề tựu đông đủ để nghe người anh cả đọc di chúc của cha.

Người anh hào hứng mở ra, trong đó chỉ vỏn vẹn có một câu: “Dù đã già, nhưng tôi vẫn đủ minh mẫn để làm từ thiện, và tiêu hết số tiền mình kiếm được. Hãy tự thân vận động, số mệnh sẽ mỉm cười! Chúc cả nhà may mắn!”

Mai táng xong xuôi, người anh bảo người em gái cùng dọn nhà, xem còn gì bán được rồi chia đều. Khi dọn, người em gái phát hiện ra có hai chiếc hộp nhỏ trông như hòm kho báu, giấu kĩ dưới sàn nhà.

Người anh lập tức kiểm tra. Một hộp bên trong là 52 chiếc lá bằng vàng lấp lánh, còn hộp kia là 52 chiếc lá ép khô cũ kĩ.

“Em à,” người anh nói. “Những chiếc lá vàng quý giá đã đành, song tại sao cha lại giấu cả 52 chiếc lá khô mọt thế này? Nhìn gân lá, anh đoán niên đại cũng cỡ trăm năm. Có lẽ là cổ vật lưu truyền nhiều đời. Chẳng phải em ước mơ trở thành nhà sưu tập đồ cổ hay sao? Em nên giữ chúng. Còn lại cứ để anh.”

Nghe anh trai nói vậy người em gái cũng thấy bùi tai. Cô đã nhận hòm kho báu có 52 chiếc lá khô, còn anh trai lấy hòm kho báu với có 52 chiếc lá bằng vàng.

Sau đó, hai anh em đường ai nấy đi.

Người anh sướng lắm, mỗi tuần anh ta ra chợ đen để bán một chiếc lá vàng lấy tiền tiêu xài. Đi du lịch, chơi xe sang, mua đồ hiệu, ăn nhà hàng, tận hưởng hết ngày này qua tháng khác.

Về phần người em gái, cô cẩn thận dùng kính lúp soi từng chiếc lá, thì thấy không có gì đặc biệt, chỉ toàn bụi là bụi. Cuối cùng, cô đành chúng cất đi với hi vọng vài chục năm nữa nó cổ hơn có khi lại bán được.

Trong lúc cất những chiếc lá vào hộp, cô tình cờ đánh rơi một lá. Cô nhặt lên, thì đám bụi rớt ra, để lộ hàng chữ gì đó. Cô cẩn thận lau hết bụi trên lá, và trên đó ghi, “Mọi ước mơ viển vông đều từng là trò cười cho tới khi có người làm được nó.”

Đúng thật, chẳng phải rất nhiều thành tựu vĩ đại, những phát minh nổi tiếng của con người, những phát kiến thay đổi cả thế giới, hầu hết đều từng bị cười chê hay sao?

Năm 1879, Edison đã công bố phát minh đèn sợi đốt của mình song không phải ai cũng ấn tượng. Kỹ sư trưởng Tổng cục Bưu điện Anh so sánh thứ ánh sáng phát ra chẳng khác nào đốm sáng trong bãi tha ma. Thế nhưng sau đó, nhờ tư duy tích cực, mà Edison đã thành công vang dội và thắp sáng cả thế giới.

Năm 1903, anh em nhà Wright thực hiện chuyến bay đầu tiên kéo dài 12 giây trước sự chứng kiến của rất nhiều người. Một đại tướng của Pháp đã nói, “Máy bay chỉ là đồ chơi khoa học, chẳng có chút giá trị quân sự”. Thế nhưng sau này, nhờ tư duy tích cực, hai anh em Wright tiếp tục kiên trì với mục tiêu của mình, và cuối cùng máy bay đã thay đổi cả thế giới.

Câu nói ấy làm cô nhớ tới tiếng cười của mọi người dành cho ước mơ của mình, một nhà sưu tập đồ cổ giàu có. Tuy nhiên, với lối tư duy tích cực mà chiếc lá đem lại, cô cảm thấy mọi khó khăn đó, đều là động lực để mình tiến lên.

Cô lập tức lau bụi cho đám lá còn lại. Đúng như cô nghĩ, trên mỗi chiếc lá, ẩn dưới lớp bụi dầy, đều có một câu nói đầy cảm hứng, đầy trí tuệ, mà cô dám cá là chúng đã giúp thắp sáng con đường thành công cho nhiều thế hệ. Trong đó, cô ấn tượng với một câu, “Ước mơ vẫn mãi chỉ là mơ ước, nếu không hành động mỗi ngày.”

52 tuần trôi qua…

Đã một năm kể từ lúc hai anh em chia tay. Người anh lúc này đang đứng trên thành cầu với cái bụng đói meo, và cái túi rỗng tuếch. Anh đã tiêu sạch tiền, mấy lần định về quê cầu cứu em gái, nhưng lại thôi vì xấu hổ. Cô em khi xưa đã nghèo rồi, mà anh còn nói khéo để lừa cô và lấy hết 52 chiếc lá vàng cha để lại. Anh không còn muốn sống nữa.

“Này chàng trai!”

Anh ngoảnh lại thì thấy một ông cụ râu trắng như cước đứng đó tự lúc nào, trên tay cụ là một chiếc bánh mì bơ sữa béo ngậy.

Ông cụ mỉm cười và nói, “Tư duy tích cực lên nào. Mọi thứ đều nằm trong một kế hoạch hoàn hảo, thứ tốt đẹp nhất còn chưa tới. Nếu cậu chết bây giờ, thì làm sao thấy được cái kết có hậu của mình?”

Câu nói của ông thật đơn giản, mà làm anh sực tỉnh. Anh hỏi ngay, “Ông là ai?”

“Ta là ai không quan trọng. Điều quan trọng là ta đã quan sát cậu từ lâu. Từ lúc cậu tới đây trong giàu có, cho tới lúc trắng tay thế này. Tư duy tích cực lên nào! Nếu cậu đã từng có nhiều tiền vậy, cậu hoàn toàn có thể kiếm lại được, thậm chí nhiều hơn!”

Người anh nghe mà thấy tim nhói đau. “Nhưng ông đâu biết tôi kiếm tiền thế nào, tôi không có khả năng như ông nghĩ đâu.”

“Sao lại không biết chứ?” ông cụ nói rồi chìa ra hòm kho báu quen thuộc, bên trong là 52 chiếc lá bằng vàng. “Phải công nhận là cậu giỏi thật, cậu bán chúng với giá cao ngất ngưởng, làm ta phải bỏ cả tấn tiền mới mua lại được đấy.”

Người anh ngạc nhiên. “Ông đã mua lại hết chúng từ chợ đen ư?”

Ông cụ gật đầu. “52 chiếc lá vàng này là món quà ta làm tặng cho cha anh, để cảm ơn vì 52 chiếc lá khô của ông ấy đã giúp ta đổi đời.”

Người anh giật thót. Anh bình tĩnh ngồi xuống, nhận bánh mì từ tay ông cụ, vừa nhai vừa nghe ông kể chuyện.

“Ngày xưa ta cũng chán đời và tính nhảy cầu đúng ở chỗ này đây. Cha cậu xuất hiện, ta tưởng ông ta định ngăn ta tự tử, nào ngờ ông nói do không biết bơi nên nhờ ta nhảy xuống sông vớt một chiếc lá khô. Ta tưởng cha anh bị điên, nhưng ông chìa ra 1000 susu và nói sẽ đưa cho ta, nên ta đã giúp. Hóa ra trên chiếc lá khô đó, có một dòng chữ quý giá…”

“Trên lá có chữ ư?” Người anh hỏi.

“Đúng rồi,” ông cụ đáp và đưa chàng trai một tấm ảnh nhỏ được thiết kế đẹp lung linh, trên đó ghi: Nếu cuộc đời không có lúc lên lúc xuống, thì đâu khác gì bạn đã chết.

“Nó có nghĩa là gì?” Người anh hỏi.

Ông cụ cười và đáp. “Mới đọc thì không hiểu cũng phải thôi, ta phải suy ngẫm nhiều ngày mới ngộ ra. Hãy nghĩ tới trái tim của cậu, nó không đập lên xuống, thì cậu đâu còn sống. Đời cũng vậy, phải có những lúc lên voi xuống chó, thì mới đáng nhớ. Sống một cuộc đời tầm thường, thì chết quách đi cho rồi?”

“Thế sau đó ông làm gì?”

“Cha anh đã cho ta chọn, một là 1000 susu như đã hứa, và hai là một hộp giấy trông như hòm kho báu chứa 52 chiếc lá khô đầy trí tuệ như vậy.”

“Đừng nói với tôi là ông đã chọn 52 chiếc lá khô nhé?”

“Ha ha, ta đã làm vậy. Rồi cha anh dặn ta mỗi tuần rút ra ngẫu nhiên một tấm và suy ngẫm. Ta làm theo và sau 52 tuần, cuộc sống của ta thay đổi tích cực. Rồi những năm sau đó, ta ngày càng tư duy tích cực hơn, hạnh phúc hơn, giàu có hơn.”

Ngồi cạnh ông cụ, người anh cảm thấy đúng là hạnh phúc đang tuôn trào ra từ khóe mắt ông, và mình cũng như bị ảnh hưởng bởi lối tư duy tích cực của ông. Đúng, không thể kết thúc cuộc đời mình như vậy được, anh phải làm thứ gì đó.

“Mai tôi sẽ đi tìm em gái,” người anh nói.

“Mai ư?” Ông già cười như điên. “Đồ ngốc!”

Người anh nhăn mặt. “Ý ông là…”

“Thứ hai, thứ ba, thứ tư, thứ năm, thứ sáu, thứ bảy, chủ nhật. Làm gì có thứ nào là thứ mai?” Ông già tậc lưỡi, lắc đầu. “Để mai làm, chỉ có trong từ điển của những kẻ khờ khạo mà thôi.”

“Lại là một câu nói trong mấy chiếc lá tư duy tích cực đó ư?” Anh hỏi.

Ông cụ gật đầu, rồi tặng anh một nụ cười bí hiểm.

Người anh chợt hiểu ra vấn đề. Anh đã định về gặp em gái biết bao lần, và lần nào cũng không thực hiện được. Hóa ra là do căn bệnh để mai làm này. Được rồi, không thể nào tiếp tục như vậy được nữa. Mình sẽ đi luôn!

Ngày hôm sau…

Người anh đã có mặt ở quê. Cảnh vật vẫn như xưa, chỉ khác một điều là căn nhà cũ của người em gái không còn, thay vào đó là một biệt thự tráng lệ. Bên trong, người anh thấy cô em gái đang giới thiệu bộ sưu tập đồ cổ cho các thương gia giàu có.

“Tôi muốn mua 52 chiếc lá này,” một thương gia béo ú nói.
“Xin lỗi ngài,” người em gái nói. “Đó là vật lưu truyền nhiều đời của gia đình, rất tiếc tôi không thể bán được.”

“Chỉ là 52 chiếc lá khô thôi mà?” vị thương gia nói. “Ta sẽ đổi lại cho cô 52 chiếc lá dát vàng, được chứ?”

Người em gái mỉm cười. “Vậy thì ông quả thực không biết tới giá trị thật của chúng rồi. Chúng đã thay đổi toàn bộ cuộc đời tôi, tôi sẽ không bao giờ bán, mà sẽ tặng cho một ai đó thực sự cần. Ơ, ai kia….”

Người em gái đã thấy người anh. Cô chạy vội ra mời anh vào nhà uống nước, làm người anh ái ngại vô cùng.

“Em à,” người anh nói. “Chuyện 52 chiếc lá… cho anh xin lỗi nhé.”

“Không có gì anh,” người em gái nói. “Cũng nhờ 52 chiếc lá khô này, mà đời em đã hoàn toàn đổi thay. Em nghĩ, đã tới lúc, anh nhận lấy chúng.”

“Ôi, 52 chiếc lá vàng giá trị thế mà đời anh còn ra thế này. Anh biết làm gì với 52 chiếc lá khô này?”

“Tư duy tích cực lên anh. 52 chiếc lá khô này có đầy sức mạnh, chắc chắn với tài năng của anh sẽ làm cho chúng còn trở nên giá trị hơn nữa.”

“Anh có tài năng gì?”

“Tài năng gì ư?” Người em gái cười. “Anh đã thuyết phục hoàn toàn được một người lấy 52 chiếc lá khô cũ kĩ, thay vì kiện anh ra tòa chia đôi tài sản là 52 chiếc lá vàng của cha để lại.”

Người anh trai đỏ cả mặt. Anh cũng chợt nhớ ra hình như mình cũng có tài ăn nói, 52 chiếc lá vàng kia nếu rơi vào tay người khác, chưa chắc đã bán được giá cao mà tiêu xài hoang phí như anh.

“Này anh,” người em gái đưa anh chiếc hộp. “Anh thử rút một lá xem hòm kho báu này sẽ gợi ý cho anh thế nào trong tình huống này?”

Người anh hơi ngần ngại nhưng rồi cũng làm theo, anh rút được chiếc lá có ghi: Càng cho đi không nghĩ suy, càng nhận lại trên mong đợi.

Sau đó người anh ở lại nhà người em vài hôm để nung nấu ý tưởng đổi đời với lời gợi ý từ chiếc lá khô. Cuối cùng, anh ngỏ lời vay người em một khoản tiền để đầu tư cho ý tưởng đột phá của mình. Người em không chỉ cho anh vay, mà còn tặng thêm anh một khoản nhỏ để đi đường.

52 tuần nữa trôi qua thật mau…

Hôm ấy, người em gái đang phơi đồ thì có tiếng chuông cửa. Bên chuyển phát tới đưa cô một hộp quà. Của anh trai. Cô mở ra thì thấy bên trong là một cuốn sách, một chiếc hộp giống như hòm kho báu ngày nào, và một lá thư. Cô mở thư ra đọc…

“Cám ơn em gái, giờ anh đã trở thành một… tác giả. Tên sách là Chuyện đời tôi và 52 chiếc lá diệu kỳ!

Mong em thứ lỗi vì đã không xin phép, song anh đã viết lại câu chuyện 52 chiếc lá đổi đời, và với sự giúp đỡ của ông già tốt bụng cứu anh trên cầu khi xưa, sách bán khá chạy.

Mọi người đều rất hào hứng, hằng ngày anh đều nhận được những bức thư tay khẩn thiết xin được xem những chiếc lá, nhiều quá nên anh không biết chọn ai cả để tặng. Anh đã in chúng hàng loạt… thành những tấm ảnh thẻ tư duy tích cực này.

Và anh đã nhận được nhiều sự ủng hộ từ khắp nơi, mọi người mua chúng và đều rất thích thú. Giờ đây, cả thành phố ai ai cũng khoe xem tuần này mình rút được chiếc lá nào, rồi còn tặng nhau thay tiền mừng tuổi nữa, thích ghê! Anh hạnh phúc lắm! Đúng là càng cho đi không nghĩ suy, càng nhận lại trên mong đợi!”

 

Nguồn: fususu.com

Sưu tầm: Ngọc Thiện – P. BKS

zalo

Đặt hàng online

zalo